Tôi đã gặp Khởi Space vào mùa cúc họa mi tại Hà Nội, trong không gian của Cư Xá Cà Phê Tôn Thất Tùng.

Tôi đã dõi theo những bước đi đầu tiên của #khởi tại Yên Bái với một sự ngưỡng mộ các bạn trẻ nhiệt thành, tâm huyết, những người dám nghĩ, dám làm những điều khác biệt. Khi có dịp ngồi với nhau, những câu chuyện tưởng chừng như không khi nào có hồi kết. Không phải mọi chuyện lúc nào cũng hoàn hảo, nhưng tôi luôn trân trọng nhân duyên này.

Khởi Yên Bái, dù chỉ qua ảnh, nhưng tôi cảm nhận một cái “vibe” rất Đà Lạt. Khởi Tôn Thất Tùng đối với tôi lại là cái gì đó rất Hà Nội – một Hà Nội mộc mạc và giản dị.

Tôi có đọc một số comment không được tích cực lắm từ các “fan” của Cư Xá cũ, với nhiều tiếc nuối về sự mất đi không gian xưa quen thuộc, đem lại cảm giác hoài niệm, gợi nhớ ký ức một thời.

Bên cạnh đó, tôi cũng đọc cả những chia sẻ, những tâm sự của “cô chủ nhỏ” – gọi là nhỏ mà khả năng thì lại rất “to”, người đồng thời đứng sau cái tên Xới Cơm – một concept cũng không kém phần hấp dẫn. Tôi đã thấy sự đấu tranh khá dằn vặt, giữa việc kiên trì giữ những cũ kĩ thô sơ hay thay đổi để thích ứng và ngày càng phát triển rực rỡ.

Ai rồi cũng khác – hãy lắng nghe họ khác như thế nào.

Nếu vẫn địa chỉ ấy, bạn vẫn gặp những con người thân thiện, chu đáo nhưng ngày càng tài giỏi, tiến bộ hơn. Vẫn địa chỉ ấy nhưng không còn những đồ đạc hỏng hóc, thay vào đó là không gian xinh xắn, vẫn ngập tràn ánh sáng nhưng lại có phần sạch sẽ, chỉnh chu hơn. Vẫn nơi ấy với concept đồ uống mộc mạc, thiên nhiên nhưng đa dạng sự lựa chọn, ngon miệng và hợp xu hướng hơn. Chẳng lẽ bạn đành lòng phủ nhận những cái “khác” tích cực – kết quả của những nỗ lực tuyệt vời để có thể tồn tại và tiếp tục chặng đường kinh doanh sau 2 năm đại dịch?

Tôi ngưỡng mộ vì họ dám thay đổi, vượt ra khỏi những cái bóng thành công trước đây, giống như chui khỏi kén để khám phá bầu trời rộng lớn ngoài kia.

Bỗng dưng nhớ đến bài hát “Chim sẻ & Dâu tây” của Wowy & Dế Choắt:
“…Có khi trên cao, có khi dưới đất
Có khi ta được, và có khi ta mất
Mấy khi lời nhạc có lúc dở có lúc hay
Nỗi đau không được chia sẻ
Sao người tỉnh hiểu được người say…”

Vậy đấy, nếu thật sự quan tâm, hãy đến order một ly cà phê Robusta Việt Nam tại Khởi, và nghe các bạn ấy chia sẻ về những hoài bão của mình. Có khi bạn sẽ thấy yêu cuộc sống này, yêu tuổi trẻ này, muốn bay cao và xa hơn nữa …
Cảm ơn Tạ Thanh Tuấn vì những bức ảnh rất tình!